Diễn đàn tuổi trẻ & công nghệ ( Youth Forum & IT )

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn tuổi trẻ & công nghệ ( Youth Forum & IT )

Top posting users this week

No user

Latest topics

» [ One punch man AMV] When it all falls down :)
by s2lovely 18/11/2015, 12:17

» Game java cực HOT cho dế yêu đây mọi người !
by nangchieu 12/11/2013, 13:24

» AREA-51 full game cuc hay cau hinh cuc thap [mf]
by innalove 23/8/2013, 09:59

» Roller Coaster Tycoon 3 Full crack - kèm theo hướng dẫn
by phapeee 18/6/2013, 16:36

» game java dành cho mobile cực hay đây!!!!
by susu88 23/5/2013, 11:09

» Game tôn ngộ không + pháp sư [ vip ] nhưng [ cũ ] mà [ hay ] VÀO NHANH !!!
by 7956007hh 18/4/2013, 17:46

» [Game]Dragon Ball Z - Bid For Power bản FULL download (MF) Dragon Ball Z - Bid For Power
by gajats 26/2/2013, 15:18

» [Game]Yugioh! Online 3
by kietxuat1997 2/1/2013, 19:34

» Song đấu funny
by s2lovely 7/12/2012, 18:44

» Halo 2 Full RIP
by maclonghl 19/11/2012, 01:11

» Thienlong-hanoi.com – open vào 10h sáng thứ 7 ngày 21/7/2012- tính năng mới
by natasada 19/7/2012, 14:14

» ViệtFifa Server Fifa private đầu tiên
by ~Shin_ 16/7/2012, 17:30

» Ngắm nhìn thí sinh miss ảnh “như mơ” của Vua Xe
by xiudu 28/6/2012, 14:54

» Ngày 30/6 Offline Hội Ngộ Cùng Miss Dream
by xiudu 27/6/2012, 16:47

» TẮM CÙNG HOTGIRLS SIÊU HOT
by thamtu9x 23/6/2012, 17:45

» »ALL ................
by s2lovely 16/6/2012, 14:20

» TUYỂN MOD - TRẢ LỜI
by ™LinhChíp 5/6/2012, 15:46

» TWINS VIỆT NAM – CHỊ EM CARINA KIM LINH & THẢO NHƯ
by xuxuxin 31/5/2012, 16:13

» MU-VINHCUU.COM OPEN 10H00 SÁNG THỨ 5 NGÀY 7/6/2012 - BẢN SS7 MỚI NHẤT
by vuicungnamthang 31/5/2012, 12:53

» THIENLONG-THANGLONG.COM open thứ 7 ngày 2/6/2012 Bản hoàn chỉnh nhất
by vuicungnamthang 31/5/2012, 12:46

» Rockmanx9
by cunmike 21/5/2012, 00:20

Poll

Bạn hay vào chuyên mục nào nhiều nhất trong diễn đàn
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left32%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 32% [ 6 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left21%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 21% [ 4 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left11%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 11% [ 2 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left5%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 5% [ 1 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left5%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 5% [ 1 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left11%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 11% [ 2 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left5%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 5% [ 1 ]
Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_left11%Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3 Bar_right 11% [ 2 ]

Tổng số bầu chọn : 19

Statistics

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 3105 in 2183 subjects

Diễn Đàn hiện có 2808 thành viên

Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: nangchieu

»ALL ................

16/6/2012, 14:20 by s2lovely

Chào mừng các bạn đã đến với 4rum

»Tất cả thành viên

15/4/2012, 10:00 by chimsedimua_97

Chúc mọi người vui vẻ

»Tất cả thành viên

21/8/2011, 19:01 by s2lovely

Ghi Thông Điệp Vào Đây!

»Tất cả thành viên

21/8/2011, 19:00 by s2lovely

YÊU CẢ FORUM NHIỀU

»Tất cả thành viên

2/7/2011, 15:58 by hivip09

Ghi Thông Điệp Vào Đây!


    Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3

    s2lovely
    s2lovely
    Admin
    Admin


    Đăng bài Đăng bài : 454
    Gold Gold : 9646
    Được thank Được thank : 61
    Thành Tích : Thành Tích : : Cấp 3
    Tuổi Tuổi : 33
    SHOP : SHOP : : xiao qiao
    Châm ngôn sống Châm ngôn sống : WELCOME TO FORUM ! TRUY CẬP 2 TÊN ĐÃ NÊU NHƯ TRÊN ~~
    avatar-dulieu : 57,11502|47,11462|50,11821|49,10988|64,12636|51,11472|48,12369|58,12206|66,11440

    >... PET SHOP ... <
    ☺::

    MUSIC Tổng hợp truyện cười dân gian phan 3

    Bài gửi by s2lovely 14/4/2011, 19:34

    1. Còn mười năm nữa ai nuôi
    Một anh không làm nghề ngỗng gì, chỉ ăn bám vào bố. Có ông thầy coi tướng cho, bảo:
    - Cả hai bố con anh đều thọ. Bố anh sống đến tám mươi, còn anh ít ra cũng hơn bảy mươi!
    Nghe nói thế, anh ta khóc òa lên. Thầy tướng lấy làm lạ, hỏi:
    - Tôi bảo bố con anh sống thọ cả, cớ sao anh lại khóc?
    Anh ta mếu máo:
    - Như thế thì đến khi bố tôi chết, tôi còn sống mười năm nữa, ông bảo ai nuôi tôi mà tôi chẳng khóc?
    -----------------------------

    2. Hai anh lười
    Một anh lười đến mức cứ nằm ngửa dưới gốc cây sung, há miệng chờ, sung rụng vào thì nuốt luôn. Ðợi, mãi, chẳng có quả sung nào rơi đúng vào miệng, cứ hơi chệch ra ngoài. Chợt có người đi qua, anh ta gọi lại, nhờ nhặt bỏ vào miệng cho. Gặp phải một anh cũng lười không kém, anh này lấy chân cặp quả sung, bỏ vào miệng cho anh kia. Anh kia thấy thế, gắt:
    - Khốn nạn, người chi mà lười thế!
    -----------------------------

    3. Xem dở buổi hát
    Một anh, tính hay ngủ ngày, bỏ mặc mọi việc trong nhà cho vợ. Một hôm, ăn cơm trưa xong, anh ta ngả lưng nằm rồi ngủ cho đến chiều. Chị vợ đến lay dậy. Anh ta nổi giận mắng:
    - Người ta đang xem dở buổi hát thì lại đến quấy rầy!
    Thì ra anh ta đang nằm chiêm bao xem hát. Người vợ trả lời:
    - Bấy giờ mới xế chiều, buổi hát hãy còn cứ nằm xuống mà xem cho hết!
    -----------------------------

    4. Trâu chui cũng lọt
    Hai anh em nhà nọ, bố mẹ mất sớm, để lại một gia tài kha khá. Người em chăm chỉ làm ăn, người anh thì lười biếng, nghiện rượu, nghiện chè đủ thứ, cuối cùng nghiện cả thuốc phiện, rước bàn đèn về nhà. Người em can mãi, vẫn không nghe, nhà cửa ruộng nương bán dần, chỉ còn con trâu định bán nốt. Người em mới nghĩ ra một kế làm cho anh tỉnh ngộ. Hôm ấy, định thả trâu ra ăn cỏ, nhưng anh không tháo cửa chuồng, cứ đúng ngoài quát. Con trâu loay hoay mãi, không ra được. Người anh nằm bên bàn đèn, thấy chướng mắt liền hỏi:
    - Không mở cửa chuồng, con trâu to thế kia, ra làm sao được?
    - Bấy giờ người em mới nói:
    - Anh ơi! Cơ nghiệp nhà ta to gấp mấy con trâu cũng chui lọt lỗ xe điếu huống hồ cửa chuồng này, to gấp ngàn lần lỗ xe điếu nó chui không lọt hay sao?
    Nghe câu nói thấm thía, người anh lấy làm suy nghĩ, ôm lấy em, khóc nức nở. Từ đó tu tỉnh dần.
    -----------------------------

    5. Thầy đồ lười nói dối
    Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức mà làm bài, ngủ là thầy đánh, Học trò tức quá mới hỏi:
    - Chúng con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy ngủ ngày, sao thầy không cho chúng con ngủ ngày?
    Thầy trả lời liều:
    - Ta đâu có ngủ ngày. Ta nằm chiêm bao để trò chuyện với ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ!
    Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền lay học trò dậy mắng:
    - Sao chúng mày dám bỏ học mà nằm ngủ?
    Trò thưa:
    - Thưa thầy, chúng con có ngủ đâu! Chúng con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ!
    Thầy tức giận nói:
    - Vậy thì hai ngài nói gì với chúng mày?
    Trò trả lời:
    - Hai ngài bảo sao lâu nay không thấy thầy đến thăm. Chúng con trình rằng mới hôm qua thầy con có đến thăm hai ngài kia mà! Hai ngài ngơ ngác nhìn nhau bảo: "Thế thì thầy chúng con nói dối rồi!"
    -----------------------------

    6. Trò khá hơn thầy rồi
    Có một thầy đồ lười, tiếng đồn khắp, đến nỗi không ai dám cho con đến học. Thế mà lại có anh đem trầu cau đến xin học. Thầy bảo:
    - Nhà không có án thư, con xem nhà ai có, mượn tạm một cái về đây, ta lễ thánh.
    Trò vội thưa:
    - Thưa thầy, đi mượn thì rồi phải trả lôi thôi. Chi bằng con cúi khom lưng làm cái án thư, thầy đặt trầu cau lên đấy lễ thánh cũng được.
    Thầy nghe nói, chắp thay vái:
    - Con khá hơn thầy nhiều rồi! Con phải học thầy làm gì nữa?
    -----------------------------

    7. Kén rể lười
    Người con gái nhà giàu nọ rất đẹp, trong làng bao nhiêu đám hỏi chẳng ai lấy được. Ấy là vì lão bố đưa ra một điều kiện rất dễ, mà cũng rất khó: ai lười nhất thì gả! Các anh chàng lười gần xa đến thi tài, rối cuộc cũng chẳng anh nào hơn anh nào, thành ra lão chưa kén được ông rể vừa ý. Lão phiền muộn, than thở, cho con gái mình cao số.
    Một hôm, lão ngồi trên sập gụ, thấy một chàng trai không biết từ đâu đến, cứ đi giật lùi từ cổng vào. Hỏi thì nói là xin đến thử tài. Thấy cung cách kỳ dị như thế, lão phì cười, hỏi:
    - Ngoảnh mặt lại đây xem nào! Ði đứng kiểu gì mà lạ lùng vậy?
    Anh chàng vẫn không ngoảnh mặt lại, nói:
    - Ông không bằng lòng cho tôi lấy con gái ông thì tôi cứ thế này mà đi ra, khỏi mấy công quay người lại.
    Bấy giờ lão mới vỡ lẽ: anh chàng này quả thật không ai có thể lười hơn. Bèn gả con gái cho.
    -----------------------------

    8. Dốt như bò
    Một anh học trò ngồi học ra rả suốt đêm. Con bò nằm nghe than thở với con gà:
    - Anh ta bắt đầu đi thi thì mày chết, anh ta thi đỗ thì tao chết. (Ý nói: Ði thi thì làm gà cúng tổ tiên, thi đỗ thì làm bò ăn khao.)
    Con gà nói:
    - Không việc gì đâu! Tôi biết: nó học như anh, nó viết như tôi, nhất định nó không dám vác lều chõng vào trường thi đâu!
    -----------------------------

    9. Lấy đâu ra mà rặn
    Có một anh học trò, thầy ra cho một bài văn khó quá. Anh ta làm ba ngày ba đêm vẫn không xong, cứ hết đứng lại ngồi, thở vắn than dài. Chị vợ thấy mà thương hại, mới hỏi:
    - Làm văn có khó bằng tôi rặn đẻ không, anh?
    Anh chồng phì cười, đáp:
    - Trời ơi! Khó gấp mấy lần chứ! Ðẻ thì có con ở trong bụng, rặn mãi rồi cũng phải ra. Chứ làm văn, chữ đã không có, lấy đâu mà rặn!
    -----------------------------

    10. Học trò dốt làm thơ
    Thầy đồ dặy:
    - Làm thơ thì phải cho tự nhiên, tả đúng cảnh thực mới gọi là hay.
    Bốn anh học trò vãn cảnh đền nhớ lời thầy dạy, cao hứng, làm một bài thơ. Anh thứ nhất thấy tượng Quan Công liền ứng khẩu:
    Hán Vương ăn ớt mặt đỏ gay,
    Anh thứ hai nhìn sang bên cạnh, thấy tượng Quan Bình đọc luôn:
    Bên kia thái tử đúng khoanh tay
    Anh thứ ba thấy tượng Châu Xương đọc tiếp:
    Thằng mọi râu ria cầm cái mác,
    Anh thứ tư thấy con hạc cỡi trên lững con rùa, mới kết rằng:
    Con cua nằm dưới chú cò gầy.
    Về đọc thầy nghe, thầy tấm tắc khen:
    - Khá đấy! Các anh biết nghe lời tôi dạy. Gắng lên, sang năm đi thi thể nào cũng đỗ!

    1. Không cần học nữa
    Một lão nhà giàu đã dốt lại hà tiện. Con đã lớn mà không cho đi học, sợ tốn tiền. Một ông khách thấy vậy, hỏi:
    - Sao không cho thằng nhỏ đi học trường?
    - Cho cháu đến trường, sợ học trò lớn bắt nạt.
    - Thì rước thầy về nhà cho cháu học vậy!
    - Nó chưa có trí, biết nó có học được hay không?
    - Có khó gì, thầy sẽ tùy theo sức nó mà dạy. Nay dạy chữ nhất là một, một gạch, qua ngày mai, dạy nó chữ nhị là hai, hai gạch, qua bữa mốt, dạy nó chữ tam là ba, ba gạch, lần lần như vậy thì cháu phải biết chữ.
    Khách ra về, thằng con mới bảo cha:
    - Thôi, cha đừng rước thầy về tốn kém. Mấy chữ ấy con không học cũng biết rồi... Con nghe qua là đã thuộc!
    Người cha bảo nó viết chữ nhất, chữ nhị, chữ tam, nó viết được cả, ông ta khen con sáng dạ, không mời thầy về nữa. Một hôm, người cha bảo nó viết chữ vạn. Nó thủng thẳng ngồi viết, viết mãi đến chiều tối cũng chưa xong. Người cha mắng:
    - Viết gì mà lâu thế?
    Nó thưa.
    - Chữa vạn dài lắm bố ạ! Con viết hơn nửa ngày mà được nửa chữ thôi!
    -----------------------------

    2. Nói chữ
    Anh nọ nghe lỏm người ta, lúc ngồi ăn, thường hay nói đến hai chữ tửu, sắc. Anh biết tửu là rượu, còn sắc thì đoán là cơm, chả còn gì khác nữa! Một hôm, có người mời ăn cỗ. uống rượu ngà ngà say, anh ta bảo bạn:
    - Thôi bây giờ thì ông cho sắc ra đây thôi!
    Anh bạn tưởng anh đòi xuống xóm cô đầu, bèn nói:
    - Cứ uống rượu đã. Muốn có sắc thì sẽ có sắc thôi!
    Anh ta càng được thể, khề khà:
    - Bao giờ tôi cũng thế. Có tửu thì phải có sắc mới được. Không có sắc, cứ cồn cào trong bụng, không chịu nổi.
    Ðợi một lát, không thấy bưng cơm ra, anh ta giục:
    - Thôi ông bạn cho sắc ra đi thôi! Còn chờ gì nữa!
    Vừa lúc ấy, vợ bạn ở trong nhà bưng liễn cơm đi ra. Anh ta trông thấy, một tay vỗ đùi, một tay chỉ liễn cơm, bảo:
    - Có thế chứ! Sắc đây rồi!
    Anh bạn tưởng anh kia ghẹo vợ mình, nỏi giận, vừa đánh vừa mắng:
    - À thằng này láo thật! Mày muốn chim vợ ông hả?
    -----------------------------

    3. Mua kính
    Anh nọ dốt đặc cán mai, thấy các cụ già mang kính xem sách, cũng bắt chước ra chợ hỏi mua một đôi. Vào hiệu, bảo chủ đem kính ra chọn. Anh ta đeo vào, mượn một cuốn sách, giở ra xem. Xem xong, bảo chủ hiệu cho chọn đôi khác. Chủ hiệu chìu khách. Nhưng đôi nào, anh ta cũng không ưng ý, đôi nào cũng chê xấu. Chủ hiệu lấy làm lạ, khi liếc nhìn thấy anh ta cầm cuốn sách ngược, ông ta sinh nghi liền hỏi:
    - Sao đôi nào anh cũng chê cả?
    Anh ta đáp:
    - Kính tốt thì tôi đã đọc được chữ rồi!
    Chủ hiệu nói:
    - Hay là anh không biết chữ?
    Anh ta đáp:
    -Biết chữ thì tôi đã không cần mua kính!
    -----------------------------

    4. Cây bất biển đông
    Có một thầy đồ dạy học trò sách Tam Tự Kinh, đến câu "Phàm huấn mông.." (nghĩa là: Phàm việc dạy học...) thầy không rõ nghĩa, cứ giảng liều:
    - Phàm là ông Phàm, Huấn là ông Huấn, Mông là ông Mông.
    Trẻ cứ thế mà gào.
    Ðến bài khác có chữ bôi là cái chén, thầy cũng bí, thấy có bộ mộc đứng bên cạnh chữa bất, đoán là một loài cây, bèn giảng:
    - Bất là cây bất.
    Học trò có đứa hỏi:
    - Thưa thầy, cây bất nó như thế nào ạ?
    Thầy trả lời bừa:
    - Cây bất mọc ở ngoài biển đông chúng bây biết thế nào được mà hỏi!
    Ở cạnh trường có người đàn bà biết chữ, nghe thầy dạy láo, mới hát ru con rằng:
    Ai trồng cây bất bể đông?
    Hay là ông Huấn, ông Mông, ông Phàm!
    -----------------------------

    5. Thông thái rởm
    Hai ông nọ ngồi nói chuyện thiên văn. Ông bảo trời cách ta mấy chục vạn dặm, ông bảo trời xa một vạn dặm là cùng, không biết ai đúng ai sai. Một ông khác nghe nói, xen vào:
    - Hai ông nói sai cả, làm gì mà xa đến như vậy? Từ đây lên đến đấy chỉ chừng ba bốn trăm dặm thôi, đi mau thì ba ngày, đi chậm thì bốn ngày là đến nơi. Vừa đi vừa về độ bảy ngày.
    Hai ông kia hỏi vặn lại:
    - Bằng vào đâu mà ông dám nói chắc như vậy?
    Ông này ung dung đáp:
    - Cứ theo lệ thường thì ngày 23 tháng chạp đưa ông Táo về trời, 30 Tết lại mời ông Táo xuống. Hai ông tính xem, có phải như thế không nào?
    -----------------------------

    6. Chữ nghĩa
    Mấy thầy ngồi nói chuyện với nhau về chữ nghĩa, văn chương. Có thầy kể chuyện ông Trạng Hiền đời Trần mới lên tám tuổi mà đã đối đáp được với sứ Tàu. Sứ Tàu thử tài người nước ta, đọc bài thơ:
    Lưỡng nhật bình đầu nhật,
    Tứ sơn, điên đảo sơn.
    Lưỡng vương tranh nhất quốc,
    Tứ khẩu tung hoành gian.
    (Nghĩa là: Hai chữ nhật ngược xuôi đều là chữ nhật. Bốn chữ sơn ngược xuôi cũng là chữ sơn. Hai ông vua tranh nhau một nước. Bốn chữ khẩu tung hoành ở giữa.)
    Không ai đoán ra chữ gì. Thế mà ông Trạng Hiền trả lời được đấy. Ðó là chữ Ðiền là ruộng. Sứ Tàu phục lắm.
    Một anh ngồi nghe lỏm nói lại:
    - Các thầy hay chữ, tôi xin đố các thầy... "Hai cọc hai bên, khuyển trên hỏa dưới," là nghĩa gì?
    Các thầy bí, nhìn nhau. Anh kia nói:
    - Thưa là chữ "chó thui"!
    -----------------------------

    7. Chữ lẻ
    Có một ông thầy đồ dốt nhưng hay nói chữ. Ai đến chơi ngồi nói chuyện là ông tìm cách nói cho được vài câu chữ nho, tuôn ra hàng tràng nhữ chi, hồ, giả, dã ra vẻ ta đây học thông, lắm chữ. Bà vợ ở trong nhà nghe, sốt ruột. Một hôm, ngồi ăn cơm, bà bảo khẽ chồng:
    - Ông ạ! Ông có một dúm chữ thì để làm lưng làm vốn, chứ gặp ai ông cũng vung vãi ra như thế thì còn gì nữa mà làm ăn?
    Ông ta gắt:
    - Bà biết gì mà nói! Chữ của thánh hiền, có phải như tiền bạc đâu, cứ tiêu là hết! Với lại, đó là mấy chữ lẻ, còn vốn của tôi thì tôi cất trong bụng đây này. Tôi chỉ tiêu những chữ lẻ đấy thôi.
    -----------------------------

    8. Chết nhầm
    Một thầy đồ ngồi dạy học ở nhà nọ. Vợ chủ nhà ốm chết. Chủ nhà nhờ thầy làm một bài văn tế. Thầy nghĩ mãi không ra. Nhớ đến bài văn tế bố mình chết năm ngoái, thầy bèn sao lại, đưa cho chủ nhà. Lúc đọc, mọi người đều cười ầm lên. Chủ nhà trách:
    - Sao thầy lại có thể nhầm như thế được?
    Thầy trừng mắt, nói:
    - Văn tế người chết hẳn hoi! Nhầm thế quái nào được. Họa chăng người nhà ông chết nhầm thì có!
    -----------------------------

    9. Văn hay
    Một văn nhân đang ngồi cặm cụi viết bài. Bà vợ đến bên cạnh, nói:
    - Ông lấy giấy khổ to mà viết có hơn không?
    Văn nhân lấy làm đắc chí, cho là vợ khen tài văn chương của mình, ý tứ dồi dào, giấy khổ nhỏ không đủ chép. Nhưng cũng hỏi lại:
    - Mình nói vậy là thế nào?
    Bà vợ thong thả nói:
    - Ông chẳng tính toán gì cả! Giấy khổ to, bỏ đi còn gói hàng chứ giấy khổ nhỏ thì làm gì được?
    -----------------------------

    10. Thầy lang dốt
    Có thầy lang nọ cứ động ai hỏi bệnh gì là y như giở sách tra. Ðã thế lại dốt. Một lần có con bệnh đau bụng nặng, người nhà nửa đêm chạy đến tìm thầy, nhờ thầy cứu. Thầy thắp đèn, lấy sách ra tra, rồi bảo: "Ði mua mấy lạng nhân sâm về sắc lấy nước mà uống." Con bệnh đau bụng uống nhân sâm vào, càng đau, đến sáng thì chết. Người nhà đâm đơn kiện. Thầy phải lên cửa công. Quan hỏi:
    - Thầy bốc thuốc thế nào lại để người ta chết như thế?
    Thầy trả lời, vẻ chắc chắn:
    - Bẩm, tôi bố thuốc có sách, chứ đâu phải bốc bậy đâu ạ! Sách dạy thế nào, tôi cứ làm theo thế ấy.
    Quan hỏi đến sách, thầy đưa sách ra. Giở đến trang có bài thuốc nhân sâm, cuối trang có ghi: Phúc thống phục nhân sâm (Nghĩa là: Ðau bụng uống nhân sâm), nhưng chưa chấm câu, giở trang bên kia thì thấy thêm hai chữ tắc tử. (nghĩa là: thì chết.)
    1. Lý sự của một thầy lang
    Một đứa trẻ sốt dữ lắm. Thầy lang bốc thuốc cho uống. Nó lăn đùng ra chết. Bố nó đến tận nhà bắt đền. Thầy không tin, đến xem lại, sờ trán thằng bé, rồi bảo:
    - Thế này còn trách tôi ư? Ông bảo chữa cho nó khỏi nóng, bây giờ nó lạnh như thế này, còn phải chữa gì nữa?
    -----------------------------

    2. Lý sự với quan
    Ðể giữ trật tự trong hạt, ông quan nọ ra yết thị nói: "Ai đi đêm phải cầm đèn." Ðêm hôm sau, quan đi tuần, vấp phải một người. Quan quở:
    - Thằng kia đi đâu? Không xem yết thị à?
    Người ấy đáp:
    - Bẩm có xem ạ!
    - Thế sao đi đêm không cầm đèn?
    - Bẩm có, đèn tôi đây.
    - Thế sao đèn không có nến?
    - Bẩm yết thị chỉ nói cầm đèn, chứ không nói trong đèn phải có nến ạ!
    Sáng hôm sau, quan bổ sung tờ yết thị trước: "Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có nến."
    Ðêm hôm ấy, quan đi tuần, lại vấp phải một người, Quan giận lắm, quở:
    - Ði đêm, sao không có đèn, có nến?
    Người kia đáp:
    - Bẩm, tôi có đủ đèn, đủ nến, đấy ạ!
    - Sao không thắp lên?
    - Bẩm, trong yết thị không nói thắp nến ạ!
    Quan thấp nói có lý, sáng hôm sau viết một tờ yết thị khác thật đầy đủ: "Ai đi đêm phải cầm đèn, trong đèn phải có nến, nến phải thắp sáng." Tưởng không còn ai bắt bẻ vào đâu được nữa!
    Thế mà một hôm, nửa đêm, quan đi tuần, lại vấp phải một người có đèn, có nến, nhưng nến thắp hết rồi. Quan lại quở. Người kia đáp:
    - Bẩm, trong yết thị không nói thắp hết cây nến này, phải tiếp cây khác ạ!
    Quan ngẫm nghĩ một lúc rồi nhủ thầm trong bụng: "Văn chương khó thật! Mình viết một cái yết thị, sửa đi sửa lại ba bốn lần mà vẫn không gẫy gọn. Người khác xem vẫn hiểu lầm!"
    -----------------------------

    3. Lý luận
    Quan sai lính đi trát gấp, bảo anh lấy ngựa mà cưỡi, Anh lính dắt ngựa ra đường, nhưng không cưỡi, cứ xắn quần lên tận gối, cắm cổ chạy theo ngựa. Người đi đường lấy làm lạ, hỏi:
    - Ðiên hay sao? Có ngựa mà không cưỡi chạy cho mau?
    Anh ta trả lời:
    - Khéo cho anh? Bốn cẳng mà nhanh hơn sáu cẳng à?
    -----------------------------

    4. Thế thì không mất
    Cô chủ và con sen đi đò. Con sen ăn trầu thé nào, lỡ tay đánh rơi cái ống vôi bạc của cô chủ xuống sông. Sợ cô mắng, nó mới lập mưu, hỏi:
    - Thưa cô, cái gì mà mình biết nó ở đâu rồi thì có cho là mất được không ạ?
    Cô vô tình trả lời:
    - Sao lại hỏi lẩn thẩn thế? Ðã biết nó ở đâu rồi, còn gọi là mất thế nào được!
    Con sen nhanh nhẩu nói:
    - Thế thì cái ống vôi bạc của cô không mất. Con biết nó nằm dưới đáy sông, con vừa đánh rơi xuống đấy!
    -----------------------------

    5. Ði tìm chân lý
    Một anh ngủ mê đến nỗi anh em bạn đùa, cạo trọc đầu, khiêng bỏ vào chùa, vẫn không hay bết gì cả. Khi tỉnh dậy, anh ta thấy mình nằm trong chùa. Sờ tay lên đầu, thấy đầu trọc lóc, liền nghi ngờ không biết có phải mình hay là sư! Ngồi thừ ra một hồi lâu, anh ta tự nhủ: "Cứ về nhà thì biết. Hễ là ta, thì chó không cắn, mà là sư, tất nó phải cắn!"
    Về đến nhà, con chó thấy đầu anh ta trọc lóc, khác ngày thường, xô ra cắn. Anh ta nghĩ bụng: "Thế là không phải mình rồi." Liền bỏ nhà đi biệt.
    -----------------------------

    6. Tự cao tự đại
    Có một người mù cả hai mắt nhưng lại tự xưng là sành thưởng thức văn chương, nói rằng chỉ ngửi hơi văn cũng biết văn hay hay dở, hà tất phải đọc. Ông tú nọ đưa cho bộ Tây Sương Ký, anh ta lật qua lật lại rồi bảo:
    - Tây Sương Ký đây mà!
    Ông tú hỏi:
    - Sao biết?
    Anh ta trả lời:
    - Ngửi có mùi son phấn!
    Ông tú lại đưa bộ Tam Quốc ra hỏi. Anh ta ngửi, rồi bảo:
    - Tam Quốc Chí đây mà! Ngửi có mùi binh đao
    Thấy anh ta nói đúng, ông tú phục sát đất. Vốn là người tự phụ, cho rằng xưa nay chưa ai hiểu văn chương của mình, bấy giờ ông tú mới đem tập văn mình làm ra hỏi, chờ một lời khen. Anh ta ngửi, rồi bảo:
    - Văn này là văn của ông chứ gì?
    - Sao biết?
    - Ngửi có mùi thum thủm!
    -----------------------------

    7. Phiến diện
    Có hai vợ chồng người nọ, chồng đui vợ điếc. Một hôm, họ dắt nhau đi đường, gặp một đám ma, vợ nói với chồng:
    - Ôi chao! Cái đám ma to qúa! Bao nhiêu là cờ quạt!
    Chồng liền mắng ngay:
    - Cờ quạt đâu! Chỉ có kèn trống inh ỏi mà thôi!
    Người vợ cãi lại:
    - Trống kèn đâu nào? Cờ quạt nhan nhản ra kia, không trông thấy lại còn nói mớ.
    Người chồng tức giận, quát:
    - Mặc xác cờ với quạt! Người ta nghe trống kèn thì nói trống kèn thôi"!
    Lời qua tiếng lại hai vợ chồng cãi nhau ầm ĩ. Có một người hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, cười bảo:
    - Thôi, xin hai bác bình tĩnh. Bác trai không trông thấy cờ quạt, bác gái không nghe thấy trống kèn. Ðám ma có cả cờ quạt cả trông kèn. Người sáng mắt, sáng tai, ai cũng vừa trông thấy vừa nghe thấy cả. Thôi hai bác đi đâu thì đi, đứng đây cãi nhau về đám ma làm gì?
    -----------------------------

    8. Chủ quan
    Có anh đánh đàn bầu rất xoàng, lại cứ tưởng mình hay. Một hôm anh ta mang đàn ra gảy thì nghe bên hàng xóm có tiếng khóc tỉ tê. Ðúng tiếng đàn bà, con gái. Anh ta nhớ lại, thì quả bên hàng xóm có chị góa chồng. Chồng chết đã đoạn tang rồi, còn nhớ thương gì nữa mà khóc! Nhưng rồi anh ta lại nghĩ bụng: "Không biết có phải tiếng đàn của mình làm cho chị ta xúc động hay không." Anh ta thử không gảy nữa xem sao. Quả nhiên chị kia không khóc nữa. Anh ta nghiệm ra rằng: cứ mỗi lần anh ta đàn thì chị kia lại khóc. Càng đàn, chị kia càng khóc lớn hơn! Anh ta khấp khởi mừng thầm. "Thôi chị này mê tiếng đàn của mình rồi!"
    Từ đấy, cứ đêm khuya thanh vắng, anh ta lại đem đàn ra gảy hòng quyến rũ chị kia. Cho đến một hôm, anh ta chắc thầm là cá đã cắn câu, bèn lân la sang gợi chuyện:
    - Chẳng hay chị có điều gì buồn phiền mà cứ mỗi lần tôi gảy đàn, chị lại khóc như vậy? Nếu tiếng đàn của tôi làm chị buồn thì từ nay tôi không gảy nữa!
    Chị kia liền trả lời:
    - Vâng, quả có như vậy. Cứ mỗi lần anh gảy đàn thì em lại nhớ đến nhà em lúc còn sống.
    Anh ta như mở cờ trong bụng, hỏi:
    - Thế ngày xưa, chắc anh cũng là tay đàn bầu khá lắm đấy nhỉ?
    Chị kia lắc đầu:
    - Không phải. Mỗi lần nghe anh đánh đàn em lại nhớ đến tiếng bật bông của nhà em nên em khóc.
    -----------------------------

    9. Thầy bói xem voi
    Nhân buổi ế hàng, năm ông thầy bói mù chuyện gẫu với nhau. Thầy nào cũng phàn nàn không biết hình thù con voi nó ra làm sao. Chợt nghe người ta nói có voi đi qua, năm người chung nhau tiền biểu người quản tượng xin cho con voi đứng lại để cùng xem .Thầy sờ vòi, thầy sờ ngà, thầy sờ tai, thầy sờ chân, thầy thì sờ đuôi.
    Ðoạn năm thầy ngồi lại bàn tán với nhau.
    Thầy sờ vòi bảo:
    - Tưởng con voi nó thế nào, hóa ra nó dài như con đỉa!
    Thầy sờ ngà bảo:
    - Không phải, nó cứng như cái đòn càn chứ!
    Thầy sờ tai bảo:
    - Ðâu có! Nó to bè bè như cái quạt thôi!
    Thầy sờ chân cãi lại:
    - Ai bảo? Nó sừng sững như cái cột nhà!
    Thầy sờ đuôi lại nói:
    - Các thầy nói không đúng cả. Chính nó tua tủa như cái chổi xể cùng.
    Năm thầy, thầy nào cũng cho mình nói đúng, không ai chịu ai, thành ra xô xác, đánh nhau toạt máu đầu, chảy máu.
    -----------------------------

    10. Máy móc
    Thầy đồ dạy học trò đối thì phải đối cho chọn thì mới hay. Một hôm thầy ra vế:
    Thần Nông giáo dân nghệ ngũ cốc
    Tất cả học trò đang ngồi nghĩ, thì một cậu đứng dậy, gãi đầu gãi tai:
    - Thưa thầy, chữ thần con đối với chữ thánh, có được không ạ?
    Thầy gật đầu:
    - Ðược lắm.
    - Chữ nông con đối với chữ sâu.
    - Cũng được.
    Ðược thầy khuyến khích, cậu ta nói tiếp:
    - Chữ giáo, con đối với chữ gươm, chữ dân con đối với chữ nước, chữ nghệ con đối với chữ gừng, chữ ngũ con dối với chữ tam, chữ cốc con đối với chữ cò.
    Thầy cho đối như thế là chọi từng chữ một, bảo đọc cả câu cho mọi người nghe mà bắt chước. Cậu ta vâng lệnh đọc lên:
    Thần Nông giáo dân nghệ ngũ cốc
    đối với
    Thánh sâu gươm nước gừng tam cò.
    1. Khéo bào chữa
    Một ông lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lão đột ngột đến hỏi:
    - Lão nghe nói thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đã chữa khỏi mấy đám rồi?
    Thầy quả quyết đáp:
    - Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi khỏi hết!
    Ông lão cau mày nói:
    - Thầy quên rồi chăng? Thầy bảo cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm thì khỏi. Nó uống được ba tháng đã chết.
    Thầy lang xua tay, nói:
    - Rõ ràng, tại cậu nhà không nghe lời. Tôi bảo uống một năm, sao mớii uống ba tháng đã vội chết? Cứ uống đủ năm, xem có khỏi không nào?
    -----------------------------

    2. Lưỡi không xương
    Một người vào của hàng bán giày, thử rồi nói:
    - Ðôi này, tôi đi khá chật.
    Nhà hàng bảo:
    - Không hề gì. Ông cứ đi, ít lâu nó giãn ra thì vừa.
    Một lát, có người vào mua. thử rồi nói:
    - Ðôi này, tôi đi hơi rộng.
    Nhà hàng bảo:
    - Không hề gì! Ông cứ đi, hễ giời hanh, nó co lại thì vừa.
    Người thứ ba vào mua, thử giày rồi nói:
    - Ðôi này, tôi đi vừa chân lắm.
    Nhà hàng bảo:
    - Thì giày tôi đóng, bao giờ đi cũng vừa chân cả, không bao giờ co, mà cũng không bao giờ giãn!
    -----------------------------

    3. Cả tin
    Có một người thợ mộc dốc hết vốn liếng trong nhà ra mua gỗ, làm nghề đẽo cầy. Cửa hàng ở ngay vệ đường, người qua kẻ lại thường ghé vào xem. Một hôm, một ông cụ nói:
    - Bắp cày thì phải đẽo cho cao, cho to.
    Anh ta cho là phải, đẽo cái nào cũng vừa to vừa cao. Mấy hôm sau, một bác nông dân rẽ vào, trông đống cầy, lắc đầu nói:
    - Thế này thì cày làm sao được! Phải đẽo nhỏ hơn, thấp hơn.
    Nghe cũng có lý, anh ta liền đẽo vừa nhỏ, vừa thấp.
    Nhưng hàng bầy ra đầy ở cửa, chẳng có ai mua. Chợt có người đến bảo:
    - Ở miền núi, người ta phá hoang, cày bằng voi. Anh đẽo to gấp đôi gấp ba thế này thì bao nhiêu cũng bán được, tha hồ mà lãi!
    Nghe nói được nhiều lãi, anh ta đem gỗ còn lại đẽo tất cả loại cầy để cho voi cày.
    Ngày qua tháng lại, chẳng thấy ai đến mua, vốn liếng đi đời nhà ma. Khi anh biết bệnh cả tin người là dại thì đã muộn.
    -----------------------------

    4. Ai cũng phải cả
    Một cửa hàng bán cá làm cái biển đề mấy chữ to tướng:
    "Ở ÐÂY CÓ BÁN CÁ TƯƠI"
    Biển vừa treo lên, có người qua đường xem, cười bảo:
    - Nhà này xưa nay quen bán cá ươn hay sao mà bây giờ lại phải đề là "cá tươi"!
    Nhà hàng nghe nói, xoá ngay chữ "tươi" đi. Hôm sau, có người đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:
    - Người ta chẳng nhẽ đến hàng hoa mua cá hay sao mà phải đề là: "Ở đây"!
    Nhà hàng nghe có lý, xóa hai chữ "Ở đây" đi.
    Cách vài hôm, lại có một người khách đến mua cá, cũng nhìn lên biển, cười bảo:
    - Ở đây chẳng bán cá thì bày cá ra để khoe hay sao mà phải đề là "có bán"!
    Nhà hàng nghe nói, lại bỏ ngay hai chữ "có bán" đi. Thành ra trên biển chỉ còn có mỗi chữ "cá"! Anh ta nghĩ bụng chắc từ bây giờ không ai còn bắt bẻ gì nữa. Vài hôm sau, người láng giềng sang chơi, nhìn cái biển nói:
    - Chưa đi đến đầu phố đã ngửi thấy mùi tanh, đến gần nhà thì đã thấy đầy những cá, ai mà chẳng biết là bán cá, còn đền biển làm gì nữa!
    Thế là nhà hàng cất nối cái biển.
    -----------------------------

    5. Bắt bẻ
    Bữa nọ có người mời thầy đồ đi ăn cỗ. Thầy cho một cậu học trò nhỏ theo hầu. Ăn xong, thấy trên đĩa còn nhiều bánh, thầy muốn lấy vài chiếu đưa về, nhưng sợ chung quanh người ta trông thấy, thì mất cả thể diện. Thầy mới nghĩ ra một cách. Thầy cầm mấy chiếc bánh thản nhiên đưa cho học trò, nói:
    - Này, con cầm lấy.
    Và nháy mắt ra hiệu bảo cất mang về cho thầy. Cậu học trò không hiểu được cái nháy mắt thâm thúy này của thầy, tưởng thầy lấy cho mình, liền ăn ngay.
    Thầy nhìn thấy, giận lắm, nhưng giữa đông đủ mọi người, không dám mắng. Ra về, thầy vẫn còn tiếc, kiếm cớ trả thù học trò. Khi hai thầy trò đi cùng hàng, thầy mắng:
    - Mày là bạn bè với tao hay sao mà dám đi ngang hàng với tao?
    Trò sợ, tụt lại sau mấy bước. Thầy lại mắng:
    - Tao có phải thằng tù đâu mà mày đi sau như để áp giải?
    Trò vội vàng chạy lên đi trước, thầy cũng mắng:
    - Mày là bố tao hay sao mà dám đi trước tao?
    Trò ngơ ngác quay lại thưa:
    - Con đi thế nào thầy cũng mắng cả, thầy bảo cho con biết như thế nào là phải ạ?
    Thầy vẫn hầm hầm, hỏi:
    - Thế bánh tao đâu?
    -----------------------------

    6. Ðá cũng như vàng
    Một người đem bán một nửa gia tài, để dồn tiền mua vàng, đào hố chông ở chân tường, thỉnh thoảng lại moi lên ngắm nghía, lấy làm thỏa thích. Có kẻ rình biết, lẻn đào trộm mất. Người kia tiếc của, khóc ầm lên. Ông lão láng giềng sang chơi, khuyên nhủ:
    - Thôi, đừng khóc nữa! Anh lấy một hòn đá, đem chôn xuống đấy thì cũng như chôn vàng thôi!
    Người kia ngạc nhiên hỏi:
    - Vàng quý bao nhiêu! Còn đá có giá trị gì? Chôn dá sao lại cũng như chôn vàng được?
    - Anh có vàng mà không biết dem ra dùng, cứ chôn mãi ở góc tường, vàng của anh có khác gì đá. Cho nên lấy đá chôn thay cho vàng cũng thế thôi.
    -----------------------------

    7. Dấu đầu hở đuôi
    Người kia nghèo nhưng muốn làm sang. Một hôm, có người khách đến chơi, anh ta lẻn sang hàng xóm, nhờ một chú bé đến bưng cơm nước hộ. Anh ta dặn dò cách thức, xong rồi về nhà trước, ngồi đợi. Ðợi cả buổi, vẫn không thấy chú bé sang. Mãi mới thấy chú thập thò ngoài cửa. Anh ta ra oai gọi như gọi đầy tớ trong nhà:
    - Bây đâu rồi? Sao không bưng cơm nước ra, còn chờ đến bao giờ nữa?
    - Thưa ông, tôi sợ con chó nhà ông dữ quá nên từ nãy dến giờ tôi đứng đây, chữa dám vào!
    -----------------------------

    8. Ghen bóng ghen gió
    Một anh học trò có tính hay ghen, muốn thử lòng vợ. Tối đến anh ta ngồi nấp một xó, đợi vợ đi qua, thì chạy ra ôm chầm lấy. Vợ giật mình kêu lên. Anh ta mừng lắm, nói:
    - Rõ thật phúc nhà mình! Ðược người vợ trinh tiết!
    Một hôm, xem sách đến chỗ Tần Cối giết Nhạc Phi, anh ta giận lắm, đang cầm cái chén trong tay, quăng xuống đất vỡ tan. Vợ thấy vậy, nói:
    - Cả nhà có mười cái chén, đập vỡ chín cái rồi, còn cái này, lại đập vỡ nối, lấy gì mà uống?
    Anh ta trợn mắt, quát:
    - À, ra mình bênh thằng Tần Cối à? Hay là mình đã tư thông với nó rồi?
    -----------------------------

    9. Ghen với người trong chiêm bao
    Có một anh đang ngủ trưa, bỗng cười khứ khích trong mơ. Chị vợ thấy thế, đánh thức dậy:
    - Anh chiêm bao thấy gì mà thích thú lắm vậy?
    - A! Tôi nằm mơ thấy một trang tuyệt thế giai nhân. Mới bắt đầu làm quen thì...
    Chị vợ nổi cơn ghen, khóc bù lu bù loa. Anh chồng hoảng quá, vội phân trần:
    - Chuyện chiêm bao, chứ có phải chuyện thực đâu mà làm ồn lên thế!
    - Muốn chiêm bao gì thì chiêm bao, chứ chiêm bao như thế thì không được với tôi!
    - Vậy thì từ rày tôi không chiêm bao như thế nữa.
    Chị vợ vẫn chưa yên tâm, bảo:
    - Ngộ nhỡ sau này anh cứ chiêm bao như thế mà anh không cười thì ai biết đâu đấy!
    Anh chồng làm ra vẻ hối hận, nói:
    - Ðã thế thì từ rày tôi không ngủ ngày nữa. Ðã yên tâm chưa?
    -----------------------------

    10. Dọa non
    Người nọ có tính hay ăn quà, vợ buôn tần bán tảo, dành dụm được tiền, anh ta thường lấy trộm, ra quán đánh chén. Vợ giận lắm, ngồi khóc hết nước mắt. Anh ta chẳng thương vợ thì chớ, lại dọa tự tử:
    - Cứ như thế này thì sống làm sao được! Hay là tôi chết đi để nhà sống một mình!
    Vợ cáu lên, bảo:
    - Ừ, chồng con như thế này thì uống dấm thanh, nhai lá ngón mà chết quách đi cho rồi!
    Anh ta nói vẻ nằn nì:
    - Dấm thanh thì chua, lá ngón thì đắng, nhà cứ đưa cho tôi tiền, tôi ra chợ mua rượu uống, say bí tỉ cũng chết. Chết như thế khỏe hơn nhiều.
    1. Chống chế
    Một tên trộm bị bắt quả tang ăn trộm trâu. Người ta đóng gông giải huyện. Quan huyện hỏi:
    - Mày dám cả gan ban đêm vào nhà người ta, ăn trộm trâu phải không?
    Nó thưa, vẻ tội nghiệp:
    - Oan cho con lắm. Con chỉ lấy sợi dây thừng mà thôi.
    Quan lại hỏi:
    - Thế, đầu sợi dây có trâu không?
    Tên ăn trộm thưa:
    - Bẩm quan, con trâu ấy chủ nhà buộc vào, chứ con không buộc.
    -----------------------------

    2. Biện bạch
    Anh nọ nợ anh kia đã lâu rồi mà không trả. Mỗi lần anh kia đòi thì cứ kêu túng, xin khất. Một hôm, anh kia lại đến đòi, thấy anh nọ đang ngồi ăn cơm, trên mâm có cả con vịt quay còn nóng hổi, mới hỏi:
    - Hôm nay ăn sang thế, chắc anh có tiền trả tôi rồi nhỉ?
    Anh nọ đáp:
    - Chà! Thật tôi túng quá. Hôm nay cũng chưa trả anh được.
    Anh kia trợn mắt, nói:
    - Thôi đi! Cứ hẹn mãi! Anh có tiền mà không muốn trả, chứ túng thiếu nỗi gì?
    Anh nọ nói:
    - Túng thật mà! Không dám nói dối anh đâu!
    Anh kia nói:
    - Hừ! Ăn nguyên cả con vịt quay mà còn kêu túng?
    Anh nọ nói:
    - Thì túng đến nỗi một con vịt cũng không nuôi nổi, phải làm thịt, chứ còn túng đến như thế nào nữa!
    -----------------------------

    3. Nhanh trí
    Cả hai vợ chồng nhà kia có tính hay ăn vụng. Một hôm người vợ đi làm đồng về, thấy trong bếp có nồi xôi đỏ vừa chín tới. Ðang đói, chị ta nhìn trước nhìn sau, không thấy ai, liền bốc một nắm, đứng nép sau cánh cửa ăn vụng chồng.
    Chưa ăn hết nửa nắm thì anh chồng ở ngoài bước vào. Nồi xôi anh ta thổi, định ăn vụng vợ, bấy giờ chín, mùi xôi thơm phức. Anh ta bốc một nắm, tìm chỗ kín đáo mà ăn, sợ vợ về trông thấy, xấu hổ chết. Kín đáo nhất chỉ có xó cửa. vừa kéo cánh cửa ra thì bắt gặp chị vợ đứng đấy, tay cầm nắm xôi, Anh ta hoảng hốt kêu lên:
    - Ô kìa, u mày đấy à?
    Rồi nhanh trí nói tiếp:
    - Tôi tưởng u ăn hết rồi, tôi lấy thêm cho nắm nữa đây này! Ði làm ruộng về, chắc đói lắm!
    -----------------------------

    4. Mừng quá
    Một anh háu đói, hôm ấy vợ đi chợ vắng, ở nhà đói bụng, liền lấy khoai lùi vào bếp. Khoai gần chín thì chị vợ về. Thấy vợ vào đến bếp, anh ta ngượng quá, sinh ra hoảng hốt, giấu ngay củ khoai nơi cạp quần. Khoai nóng quá, anh ta đứng không yên chỗ cứ thói bụng lại, nghiêng bên này bên kia, nhảy lên xuống cho đỡ nóng. Chị vợ thấy bộ điệu anh chồng tức cười, liền hỏi:
    - Anh làm gì mà nhảy cỡn lên như vậy?
    Anh chồng cười nhăn nhó:
    - Thấy mình về, tôi mừng quá!
    -----------------------------

    5. Mưu mẹo
    Có hai anh chơi với nhau rất thân, nhưng hay bắt bẻ nhau. Anh kia nói cái gì thì anh này bắt bẻ: "Có nhẽ đâu thế!" Một hôm, hai anh bàn với nhau:
    - Chúng ta đã chơi thân với nhau thì phải tin lời nhau, đứa nào còn nói "Có nhẽ đâu thế" thì phải phạt hai quan tiền.
    Hôm sau, anh kia gặp anh nọ, liền bảo:
    - Ðêm qua, nhà tôi mất trộm!
    Anh nọ hỏi:
    - Mấy những gì?
    Anh kia trả lời:
    - Mấy cái giếng sau vườn!
    Anh nọ gân cổ lên buột miệng, nói:
    - Có nhẽ đâu thế!
    Anh kia cười ồ:
    - Ðấy nhé! Lại nói rồi nhé! Mai tôi sang nhà lấy tiền đấy!
    Anh nọ tức lắm, về nhà thuật chuyện cho vợ nghe. Chị vợ bảo:
    - Không lo, mai anh cứ giả vờ chết, anh ấy sang đã có tôi đối đáp.
    Hôm sau, anh kia sang, vừa bước chân đến cửa đã nghe tiếng khóc thảm thiết. Vào giữa nhà thì thấy bạn nằm sõng sượt trên giường, chị vợ rũ rượi ngồi cạnh, giọt ngắn giọt dài. Anh kia liền hỏi dồn:
    - Anh làm sao thế? Anh làm sao thế?
    Chị vợ mếu máo nói:
    - Nhà tôi chết rồi, anh ơi! Hôm qua không biết đi đâu về, vừa bước vào đến sân thì bị tột con vịt giẫm chế tươi.
    Anh kia nghe phi lý qua, giậm chân bảo:
    - Có nhẽ đâu thế?
    Anh kia nhỏm đậy ngay:
    - Ðấy nhé! Lại nói rồi đấy nhé! Còn đòi tiền nữa không?
    -----------------------------

    6. Ðối đáp
    Một anh có râu, một anh khổng râu ngồi nói chuyện với nhau. Anh không râu muốn chế nhạo anh có râu, hỏi:
    - Ðố anh biết trong thế gian, cái gì cứng nhất nào?
    Anh có râu đáp:
    - Cứng nhất chỉ có đá với sắt.
    Anh không râu lắc đầu:
    - Không phải. Ðá đập cũng vỡ, sắt nung cũng mềm.
    Anh có râu đàng chịu, hỏi lại:
    - Thế thì cái gì?
    Anh không râu chỉ vào cằm anh có râu:
    - Râu là cứng nhất! Da mắt anh dày như thế kia mà râu cũng đâm thủng được, thì râu chẳng cứng nhất là gì?
    Anh có râu liền bảo:
    - Da mặt tôi dày thật, nhưng dày sao bằng da mặt anh!
    Anh không râu hỏi vặn lại:
    - Bằng vào đâu mà anh nói như thế?
    - Thì đấy! Râu cứng như anh nói mà nào có đâm thủng được da mặt anh đâu! Vậy da mặt anh chả dày hơn da mặt tôi là gì?
    -----------------------------

    7. Ðúng như lời
    Mẹ chồng và con dâu nhà nọ chẳng may đều góa phụ. Mẹ chồng dặn con dâu:
    - Số mẹ con ta rủi ro, thôi thì cắn răng mà chịu vậy!
    Không bao lâu, mẹ chồng có tư tình, người con dâu nhắc lại lời dặn ấy, thì mẹ chồng trả lời:
    - Mẹ dặn là dặn con, chứ mẹ thì còn răng đâu nữa mà cắn.
    -----------------------------

    8. Ngớ ngẩn
    Một hôm, ông sai cháu ra chợ mua một đồng mắm, một đồng tương. Thằng bé mang hai cái bát đi ra chợ, nhưng đi được một quãng, sực nhớ điều gì, quay trở lại hỏi ông:
    - Ông ơi! đồng nào mua mắm, đồng nào mua tương ạ?
    Ông bảo:
    - Ðồng nào cũng được mà!
    Thằng bé lại chạy đi. Một hồi lâu, lại mang hai cái bát không trở về, hỏi:
    - Ban nãy, cháu quên chưa hỏi ông: bát nào đựng tương, bát nào đựng mắm ạ?
    -----------------------------

    9. Ðổi giầy
    Một anh đi nhầm giày, chiếc cao chiếc thấp. Ra đường thấy bước khó khăn, anh ta phàn nàn:
    - Quái lạ! Chân mình hôm nay sao lại bên dài bên ngắn thế này? Hay là đường cái khập khễnh?
    Kẻ qua đường nghe thấy, bảo:
    - Không phải. Ông đi nhầm giày rồi nên mới chiếc cao chiếc thấp.
    Anh ta vội về nhà lấy đôi giày kia. Cầm hai chiếc giày kia lên, anh ta xem xét một lúc, rồi lắc đầu nói:
    - Vẫn chiếc cao, chiếc thấp!
    -----------------------------

    10. Thừa một con
    Một anh đi chợ mua một đàn bò sáu con. Anh ta ngồi lên lưng con đầu đàn, dắt cả về. Giữa đường, anh ta nhìn đàn bò, đếm:
    - Một, hai, ba, bốn, năm.
    Ðếm đi đếm lại, vẫn chỉ còn năm con! Cuống lên, anh ta vắt đầu vặt tai, không hiểu ra làm so cả. Về đến nhà, chưa kịp xuống, vẫn ngồi trên lưng bò, đã mếu máo:
    - Chết mất rồi! Tôi đánh mất một con bò rồi!
    Chị vợ nghe tiếng chồng khóc, chạy ra, hỏi:
    - Sao? Mua mấy con mà để mất một con?
    Anh kia chỉ năm con bò đi theo sau, nói:
    - Sáu con. Bây giờ chỉ còn năm con thôi!
    Chị vợ vừa cười vừa nói:
    - Thừa một con thì có!

      Hôm nay: 28/3/2024, 19:16